Ngay tại đất nước Mỹ, nơi mà cái quyền im lặng được đề cao theo một cách đặc biệt. Tòa án nước Mỹ cũng đã từng bước sử dụng và tiếp cận ngay trong một số vụ án lớn đáng chú ý như: People v. Tom vào năm 2014 hay Salinas v.s Texas vào năm 2013,. Khi đó, về sự im lặng đáng nghi ngờ được áp dụng thay như một bằng chứng để buộc tội đối với nghi phạm.
Trở ngược lại thời gian, cái quyền im lặng đầu tiên được nhắc đến ở nước Anh từ những năm thế kỷ thứ 16, dần hoàn thiện cái quyền đó từ thế kỷ thứ 19. Khi tòa án đã cảm thấy nghi vấn tính chính xác trong những lời thú tội của bị cáo, dĩ nhiên rút ra từ quá trình điều tra và nó không có cơ chế giám sát hệ quả.
Về luật thẩm phán năm 1912 xuất hiện để đáp ứng những đòi hỏi đó bằng cách: cho phép cảnh sát được thực hiện tất cả cuộc thẩm vấn cần thiết trong quá trình giam giữ tội nghi phạm, miễn sao kết quả nhận tội của họ không phải rơi vào tình trạng sợ sệt hay hoàn toàn không tỉnh táo. Kể cả ngành cảnh sát không tuân thủ theo điều luật này, thì thẩm phán có quyền bác bỏ những bằng chứng buộc tội trước tòa. Quy định này lại một lần nữa được hoàn chỉnh hơn trong Luật cảnh sát và chứng cứ hình sự Anh năm 1984.
Dịch vụ bảo vệ chuyên nghiệp của công ty bảo vệ Thái Sơn Việt Nam thấy rằng: Trải qua quá trình vận dụng, những nhà pháp luật học nghiên cứu đã đề ra hai mức độ chuẩn mực cho cái quyền được im lặng. Quyền thứ nhất là quyền của người bị tình nghi khi không trả lời bất kỳ những câu hỏi của cảnh sát và nó được coi như là cách để bảo vệ chính họ trước việc tự buộc tội chính mình. Quyền thứ hai, chính sự im lặng của người bị tình nghi sẽ không được sử dụng như một bằng chứng chống lại người đó trước tòa.
Trong cuộc sống, có những trường hợp quyền im lặng cũng phải trả bằng cái giá không nhỏ. Ví dụ, một trong những vụ án hình sự lớn có mang tính chất nghiêm trọng, nếu phát hiện sớm sự thật thì cơ hội ngăn chặn và bảo vệ những người vộ tội không phải bị oan. Hay trong trường hợp xét xử nghi phạm bị bắt giữ chọn im lặng thì tình huống này vô tình để đồng bọn có thời gian thực hiện tội phạm khác hay bỏ trốn, để quả lớn cho xã hội. Đặc biệt nhắm vào các tội phạm thật nguy hiểm, có tính tổ chức, hay loại khủng bố, hoặc ma túy.
Ngày nay, thực tế điều tra các tội phạm ở các nước hay đề cao “quyền im lặng” như Anh, Úc, cái quyền này đã trở thành công cụ hỗ trợ cho bọn tội phạm chuyên nghiệp chống lại luật pháp. Trong quá trình đấu tranh khai thác tội phạm, họ phải công nhận rằng thật khó có thể tưởng tượng nỗi, làm cách nào có thể thu thập đủ chứng cứ nếu không sử dụng các thủ thuật điều tra, xét hỏi. Trong nhiều vụ án nghi phạm hoàn toàn từ chối giải thích bất kỳ những gì đã xảy ra. Vậy thì tất cả các quốc gia đều phải đối mặt với khó khăn thực tiễn trong việc đấu tranh tội phạm khi quyền im lặng được đặt ra?. Pháp luật Anh đã có những điều chỉnh thông minh hơn và là hình mẫu hơn cho một loạt các quốc gia theo hệ thống thông luật.
Về quá khứ, Pháp luật Anh mặc dù có quy định quyền im lặng, nhưng ngày nay cho phép các cơ quan tố tụng. Về những nhận định, trên được đúc kết ra thực tế rằng: mặc dù không trực tiếp đưa ra một quy định bắt buộc nào, nhưng lại có một sự ràng buộc gián tiếp để yêu cầu nghi phạm phải cung cấp chứng cứ.
Sau 10 năm thực thi những quy định của cái quyền đó từ Luật cảnh sát và chứng cứ hình sự năm 1984. Đã có những hạn chế và đã điều chỉnh vào năm 1994.Nhà làm luật tại Anh đã tiếp cận quyền im lặng bằng góc độ: pháp luật hoàn toàn có thể không bắt buộc nghi phạm phải khai báo, nhưng nếu đã chọn không khai báo thì phải chịu những suy luận bất lợi cho mình trong quá trình luận tội.
Ưu điểm của Quy định này thì dịch vụ bảo vệ chuyên nghiệp của công ty bảo vệ Thái Sơn Việt Nam nhận thấy ở chỗ. Nó đảm bảo cho chính người vô tội có quyền được im lặng để tránh tự buộc tội cho chính mình. Mặc khác, nó cũng đưa ra một áp lực không thể chối bỏ đối với nghi phạm, dù nghi phạm có tội hay không, sẽ phải khai ra hết những gì mình biết, bởi nếu không khai hoặc khai không đúng sự thật sẽ là một căn cứ để xác định là có tội trong phiên tòa.
Theo dịch vụ bảo vệ chuyên nghiệp của công ty bảo vệ Thái Sơn Việt Nam. Quy định quyền được im lặng trong giai đoạn thực tiễn ngày nay là một trong những bước phát triển tự nhiên và rất cần thiết. Mặc dù vậy, nó cần phải tiến hành xem xét cẩn thận, cân nhắc đến cả lý thuyết và hệ quả thực tiễn.